Đôi mắt
Mỗi lúc anh đi xa
Anh nhớ nhiều đôi mắt
Cái con mắt lá răm
Dài, thanh, đen, sáng, sắc.
Đôi mắt nghĩ đâu ấy
Như chẳng nhìn thấy ai
Mắt một mí thương lắm
Sâu cho anh ngắm hoài.
Đôi mắt của hồn em
Anh yêu, không hiểu hết
Ôi đôi mắt em hiền
Khi anh ghen, thấy ác.
Khi em đi làm việc,
Anh ngồi viết ở nhà
Mong đến trưa, đến tối
Mắt em về từ xa.
Có lúc em tức anh
Ứa giọt châu nơi mắt,
Anh biết tội của mình
Thương em như dao cắt.
Anh đi xa anh nhớ
Đôi mắt ấy như gần
Dẫu có muôn sao nở
Không bằng đôi mắt thân.
Xuân Diệu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét